Kết thúc kì học này chúng em được lên lớp sáu, phải xa thầy, xa cô, em muốn gửi đến thầy cô một lời " cảm ơn" và một lời "xin lỗi". Cảm ơn các thầy cô đã dạy cho chúng em những điều hay lẽ phải. Chúng em cũng xin lỗi thầy cô vì đã để các thầy cô nhắc nhở và buồn phiền. Nhưng thầy cô ơi, chúng em đâu có biết được sự vất vả của thầy cô. Cho đến giây phút này, chúng em - những cô cậu học trò lớn tuổi nhất trong trường mới nhận ra điều đó có ý nghĩa thật đẹp biết bao.
Em là Hạng Thị Dúa - học sinh lớp 5A4 - trường PTDTBT Tiểu học Nậm Ngám.
Chỉ còn một thời gian ngắn nữa thôi là em phải xa mái trường PTDTBT Tiểu học Nậm Ngám yêu dấu - nơi đầu tiên đã đón em vào học cách đây năm năm. Thế mà, bây giờ đã là anh chị cả trong trường, là tấm gương để các em bé noi theo. Buồn quá! Buồn vì sắp phải xa thầy cô, xa những kỉ niệm thân thương trong suốt năm năm học. Tất cả đang dần xa, dần xa, tiễn em lên ngôi trường mới: trường Trung học cơ sở. Song, có lẽ những hình ảnh đẹp đẽ về mái trường này sẽ không phai mờ trong em.
Em bâng khuâng nhớ về ngày đầu tiên đi học, mẹ đưa em đến trường. Em dạy từ rất sớm, khoác chiếc cặp trên đôi vai nhỏ nhắn, lòng vô cùng háo hức. Đến nơi, em rụt rè nép mình đằng sau lưng mẹ. Cũng như em là các bạn cũng bỡ ngỡ đứng bên người thân. Ngôi trường của em ở điểm bản nên không có nét gì đặc biệt. Nhưng nó đã mang lại cho tôi kỷ niệm ngọt ngào khi bước vào trường: cô giáo dạy tôi nắn nót từng chữ, đôi tay của cô nắm chặt tay tôi để rèn chữ, bàn tay cô ấm áp làm sao và cô lại còn tập cho chúng tôi múa hát, giọng cô trong trẻo làm sao. Cô đã giảng dạy cho em thật nhiều điều. Em biết đọc, biết viết, biết làm toán, viết văn. Thời gian trôi qua mau, kỷ niệm lại càng có nhiều với mái trường này…Tôi còn nhớ mãi những kỹ niệm đẹp lúc ra chơi, cùng các bạn chơi đủ các trò, nào là: chơi đuổi bắt, nhảy dây, bịt mắt bắt dê. Nhớ những buổi lao động , chăm sóc bồn hoa, cây cảnh cùng các bạn và các thầy cô giáo.
Kết thúc kì học này chúng em được lên lớp sáu, phải xa thầy, xa cô, em muốn gửi đến thầy cô một lời " cảm ơn" và một lời "xin lỗi". Cảm ơn các thầy cô đã dạy cho chúng em những điều hay lẽ phải. Chúng em cũng xin lỗi thầy cô vì đã để các thầy cô nhắc nhở và buồn phiền. Nhưng thầy cô ơi, chúng em đâu có biết được sự vất vả của thầy cô. Cho đến giây phút này, chúng em - những cô cậu học trò lớn tuổi nhất trong trường mới nhận ra điều đó có ý nghĩa thật đẹp biết bao. Còn một chút thời gian, em muốn mình cố gắng để những ngày này thật vui vẻ cùng các bạn. Cùng mọi người lưu lại những kỷ niệm thật khó quên, để sau này quay lại, mọi người vẫn cảm thấy hạnh phúc.